Tôi đã yêu Kiệt suốt 5 năm qua. Trong thời gian này, tôi luôn khao khát một đám cưới, mơ về khoảnh khắc được khoác lên mình chiếc váy cưới. Tuy nhiên, thái độ của gia đình anh khiến tôi cảm thấy bối rối.
Mẹ tôi có tính cách hiền lành và rất quan tâm đến cuộc hôn nhân của tôi. Lần nào gặp cô ấy cũng hỏi:
– Khi nào bạn và Kiệt sẽ kết hôn? Đừng chờ đợi quá lâu, con gái có thời gian, lấy chồng muộn đồng nghĩa với việc có con muộn, đó là một điều rắc rối.
Những lúc như thế tôi thường mỉm cười an ủi mẹ:
– Mẹ đừng lo, Kiệt cũng đang cố gắng, chúng ta sẽ tổ chức đám cưới sớm thôi.
Nhưng trong thâm tâm tôi hiểu rằng Kiệt vẫn còn do dự về việc kết hôn. Mỗi lần tôi nhắc tới chuyện kết hôn, anh đều buột miệng:
– Em à, áp lực khởi nghiệp bây giờ rất cao, đợi anh ổn định sự nghiệp đã nhé.
Dù có chút thất vọng nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng một ngày nào đó anh sẽ hiểu và chúng tôi sẽ sớm kết hôn.
Mỗi lần gặp nhau, mẹ đều hỏi tôi và Kiệt khi nào chúng tôi sẽ kết hôn. (Hình minh họa)
Một ngày khác, tôi đề cập đến việc kết hôn với bạn trai nhưng một lần nữa anh ấy lại từ chối. Anh cho biết, bố anh khuyên anh nên tập trung khởi nghiệp trước vì hiện tại cơ hội kinh doanh rất nhiều. Anh muốn ổn định sự nghiệp trước khi nghĩ tới chuyện kết hôn.
Nghe vậy, tôi thấy thất vọng nhưng vẫn cố thuyết phục:
– Nhưng hôn nhân và sự nghiệp không nhất thiết phải xung đột. Nhiều người kết hôn vẫn thành công trong công việc. Suy nghĩ của bố có phần cổ hủ, chúng ta nên có chính kiến riêng của mình chứ không nên chỉ nghe lời người lớn.
Bạn trai tôi nghe vậy gãi đầu:
– Con không muốn trái lời bố, hay chúng ta đợi thêm một lát nữa?
Nhìn sự do dự của anh, tôi cảm thấy tức giận nhưng cũng hiểu rằng mình không nên ép buộc anh. Cuối cùng, tôi quyết định chia sẻ với mẹ về vấn đề này, mong mẹ cho tôi lời khuyên. Mẹ tôi nghe xong rất khó chịu và quyết định sang nhà Kiệt để nói chuyện với người lớn.
Hôm đó, sau những lời chào lịch sự, mẹ tôi liền vào thẳng vấn đề với bố mẹ anh.
– Hôm nay tôi đến đây để bàn chuyện đám cưới của anh. Hai gia đình chúng tôi đã qua lại và chơi nhà vài lần. Con gái tôi năm nay 30 tuổi, đã đến lúc lấy chồng. Khi nào bạn có kế hoạch để có được nó?
Tuy nhiên, phản ứng của bố bạn trai lại không được như mong đợi. Anh ho nhẹ rồi nói:
– Chúng tôi cho rằng Kiệt hiện đang trong giai đoạn khởi nghiệp quan trọng. Chúng tôi muốn cô ấy ổn định sự nghiệp trước, chuyện hôn nhân có thể đợi được.
Mẹ tôi nghe vậy liền tỏ ra không hài lòng:
– Chờ thêm à? Ý anh là gì? Cái Hành (tên tôi) không còn trẻ nữa, chúng ta không thể để cô ấy đợi mãi được.
Tuy nhiên, mẹ Kiệt cũng đồng tình với ý kiến của bố, khuyên lấy chồng muộn cũng là vì lợi ích của chúng tôi. Bởi khi Kiệt thành công trong sự nghiệp, cuộc sống của chúng ta sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng điều khiến tôi lạnh lùng hơn chính là lời nói của bạn trai:
– Bố mẹ nói đúng, con thực sự không có thời gian nghĩ đến chuyện kết hôn lúc này. Khi khởi nghiệp thành công, bạn sẽ kết hôn và tổ chức một đám cưới hoành tráng.
Bất cứ khi nào anh ấy đề cập đến việc kết hôn với bạn trai, anh ấy đều hoãn lại. (Hình minh họa)
Nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của bạn trai, nước mắt tôi trào ra. Tôi vốn tưởng rằng anh ấy sẽ đứng về phía tôi và ủng hộ tôi, nhưng không ngờ anh ấy lại nghe theo sự sắp xếp của bố mẹ. Không khí trong phòng khách trở nên căng thẳng, mẹ tôi và bố mẹ anh tranh cãi qua lại, còn tôi và Kiệt chỉ biết cúi đầu không dám lên tiếng.
Sau khi rời khỏi nhà bạn trai, tôi và mẹ đi bộ trên đường, lòng nặng trĩu. Mẹ thở dài rồi nói:
– Em à, anh biết em rất buồn nhưng anh phải nhắc em rằng hôn nhân là chuyện lớn không thể bỏ qua được. Cũng có thể thấy gia đình Kiệt coi trọng sự nghiệp hơn hôn nhân. Kiệt cũng là người rất nghe lời bố mẹ. Bạn cần suy nghĩ thật kỹ, cuộc hôn nhân như vậy có thực sự phù hợp với mình không?
Im lặng một lúc, tôi gật đầu và nói với mẹ rằng trong lòng tôi đã có quyết định. Về đến nhà, tôi nhắn tin chia tay bạn trai, kết thúc mối tình 5 năm của chúng tôi. Trong tin nhắn, tôi nhấn mạnh rằng tôi mong muốn một cuộc hôn nhân mà cả hai đều ủng hộ lẫn nhau và vượt qua những khó khăn trong cuộc sống chứ không chỉ một người âm thầm ủng hộ sự nghiệp của người kia. ở đó.
Khi gửi tin nhắn, tôi cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng tiếc nuối. Tuy nhiên, tôi biết rằng đây là sự lựa chọn đúng đắn. Tôi bắt đầu đánh giá lại cuộc đời mình và tìm kiếm một hướng đi mới. Tôi tin rằng một ngày nào đó, tôi sẽ gặp được một người thực sự phù hợp với mình, một người sẽ cùng tôi bước qua từng giai đoạn của cuộc đời và cùng nhau tạo nên hạnh phúc cho riêng mình.
Ngày tôi chuẩn bị ra nước ngoài cuối cùng cũng đã đến. Tôi đứng ở sân bay, ôm chặt tấm vé máy bay trong tay, lòng tràn ngập cảm xúc phức tạp.