Thời gian chúng tôi bên nhau trôi qua thật ngọt ngào, một năm sau chúng tôi tổ chức đám cưới. Vợ chồng tôi tuy khác nhau về hoàn cảnh, học vấn nhưng gia đình chồng không hề chỉ trích chúng tôi mà chỉ mong chúng tôi được hạnh phúc. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có được bố mẹ chồng cởi mở và chu đáo như vậy.
Tuy nhiên, sau nửa năm kết hôn, chúng tôi vẫn chưa có con dù không sử dụng biện pháp tránh thai. Chồng động viên rằng có lẽ do duyên phận chưa đến mà tôi không khỏi lo lắng và quyết định đi khám sức khỏe. Kết quả cho thấy tôi bị tắc ống dẫn trứng và lạc nội mạc tử cung nên rất khó có thai. Nhận được tin này, tôi cảm thấy như trời đất sụp đổ.
Sau khi về nước, tôi thẳng thắn nói với chồng và đề nghị ly hôn nhưng anh không đồng ý. Anh ôm tôi và nói:
– Không có con cũng được. Anh có em và thế là đủ.
Nước mắt tôi rơi. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa hài lòng và quyết định đi điều trị.
Về phần mẹ chồng tôi, bà không nói nhiều mà đến chăm sóc tôi. Mẹ nấu thuốc, chuẩn bị bữa ăn và những món canh bổ dưỡng cho tôi. Cô ấy còn khuyên tôi đừng vội, hãy cho con bú từ từ, rồi con sẽ về. Điều đó khiến tôi rất biết ơn và cảm thấy yên tâm.
Biết được tình trạng sức khỏe của tôi, mẹ chồng đã an ủi tôi rất nhiều. (Hình minh họa)
Nửa năm sau, tôi đi tái khám thì bác sĩ cho biết sức khỏe của tôi đã hồi phục tốt và tôi có thể cố gắng mang thai. Nhưng sau 6 tháng cố gắng, tôi vẫn chưa có con. Tôi không hiểu vấn đề là gì và tâm trạng của tôi trở nên tồi tệ hơn. Tôi nhạy cảm và thường xuyên tranh cãi với chồng. Lúc đầu anh ấy kiên nhẫn nhưng sau đó anh ấy bỏ đi và không quay lại cả đêm. Những lúc đó tôi chỉ biết khóc đến sáng.
Gần đây, công việc của chồng tôi bận rộn hơn, anh thường xuyên phải đi công tác nhiều ngày. Trong thời gian đó, tôi sống với mẹ chồng, người luôn chăm sóc tôi.
Tôi mong rằng nếu điều chỉnh tốt sức khỏe thì tôi sẽ sớm có thai. Tuy nhiên, nửa năm nữa đã trôi qua mà tôi vẫn chưa có tin vui gì. Thay vào đó, mẹ chồng cô bị bệnh và phải nhập viện. Khi bác sĩ chẩn đoán cô bị viêm tụy do thể trạng yếu, tôi xin nghỉ một thời gian để chăm sóc cô. Vì lúc đó chồng tôi còn đang đi làm, bố chồng bị cao huyết áp, không thể thức khuya được.
Một đêm nọ, khi đang chăm sóc mẹ chồng tại bệnh viện, một tin nhắn bất ngờ từ điện thoại của bà đã khiến cuộc sống của tôi bị đảo lộn. Đây là tin nhắn của chồng tôi:
– Mẹ ơi Thanh có bầu rồi. Hôm nay tôi vừa đưa cô ấy đến bệnh viện khám, cô ấy đang mang thai được 8 tuần. Bạn sắp được làm cha, mẹ, bạn không phải lo lắng về việc không có con nữa. Mẹ hãy yên tâm là con sẽ được điều trị.
Tôi choáng váng. Thành là người yêu của bạn phải không? Người chồng tôi yêu có con với người phụ nữ khác. Trước đó, anh luôn tỏ ra không quan tâm đến việc có con nhưng giờ đây, mọi chuyện đã thay đổi.
Trong lúc mẹ chồng còn đang ngủ, tôi quyết định gọi điện cho chồng. Sau nhiều cuộc gọi, cuối cùng anh cũng nhấc máy với giọng mệt mỏi. Tôi không kiềm chế được cảm xúc của mình và nói thẳng:
– Khi nào bạn sẽ trở lại? Chúng ta hãy ly hôn đi. Anh không thể chăm sóc mẹ em được nữa, bà cần người phù hợp hơn.
Tôi liền gọi điện cho chồng đề cập đến việc ly hôn sau khi biết anh có nhân tình. (Hình minh họa)
Chồng ngạc nhiên hỏi:
– Cậu đang nói về cái gì vậy? Tại sao lại nói những lời kỳ lạ như vậy?
Tôi cảm thấy thật buồn cười, rõ ràng anh ấy biết chuyện gì đang xảy ra. Hít một hơi thật sâu, tôi nói:
– Đừng giả vờ nữa. Anh đã tìm được người sinh con cho anh mà còn ép tôi phải nhịn sao? Tôi đã chăm sóc mẹ bạn trong khi bạn đang hẹn hò với người khác. Bạn vẫn còn lương tâm chứ?
Nói xong, tôi cúp điện thoại, rời bệnh viện, về nhà thu dọn đồ đạc. Vì căn nhà này là nhà chồng mua lại nên người phải ra đi tất nhiên là tôi. Sau khi thu xếp xong, tôi soạn đơn ly hôn.
Sáng hôm sau, tôi nhận được cuộc gọi từ bố chồng, ông nói rằng tình trạng của mẹ chồng tôi ngày càng tồi tệ vì một vấn đề khác lại nảy sinh. Tuy nhiên, tôi không quan tâm đến điều đó nữa.
Chồng tôi vội quay lại. Anh thừa nhận sai lầm của mình và nhanh chóng đồng ý ly hôn. Cứ như thế, chúng tôi đã kết thúc cuộc hôn nhân 3 năm của mình. Sau một thời gian, tôi không còn liên lạc với chồng cũ cũng như gia đình anh ấy nữa.
8 tháng sau khi ly hôn, chồng cũ bất ngờ gọi điện cho tôi nói rằng con trai anh đã chào đời nhưng trông không giống anh chút nào. Lúc nói chuyện anh có vẻ say nhưng tôi không quan tâm vì chúng tôi không còn ở bên nhau nữa.
Hôm nọ, tôi nhận được tin nhắn từ mẹ chồng. Cô ấy bày tỏ sự hối hận và nói rằng gia đình cô ấy đã không đối xử tốt với tôi. Cô ấy cũng cho biết đứa trẻ đã được xét nghiệm ADN và không phải là con của chồng cũ tôi. Sau đó, chồng cũ của cô cũng đi xét nghiệm và kết quả cho thấy anh bị vô sinh. Tôi tự hỏi, đây có phải là quả báo?
Cô ấy yêu cầu tôi quay lại với chồng cũ nhưng tôi không trả lời. Có những thứ một khi đã mất đi sẽ không thể tìm lại được.
Đêm đó tôi không ngủ được, ký ức ngày xưa ùa về.