Sau 5 năm bên nhau, từ những ngày đầu còn ngây thơ cho đến khi trưởng thành, chúng ta đã cùng nhau chứng kiến sự trưởng thành của nhau. Từ ngày đó đến nay tình yêu của chúng tôi luôn gắn bó và bền chặt. Dù đôi khi có mâu thuẫn nhưng đều được giải quyết nhanh chóng. Tuy nhiên, trong những đêm vắng lặng, tôi thường cảm thấy lo lắng về tương lai và khao khát hôn nhân.
Nhiều lần, tôi đã mạnh dạn đề cập đến chuyện kết hôn với bạn trai. Tôi mong hai chúng ta có thể nắm tay nhau bước đi trên lối đi, cùng nhau xây dựng một hạnh phúc lâu dài.
Tuy nhiên, mỗi lần như vậy, bạn trai lại tìm mọi lý do để trì hoãn, từ bận rộn công việc đến nghĩ rằng thời gian không phù hợp. Điều này khiến trái tim tôi dần chìm vào tuyệt vọng. Tôi thậm chí còn nghi ngờ anh có người phụ nữ khác hoặc đã bí mật lấy vợ ở quê, vì nhiều lần tôi đề nghị về quê gặp anh nhưng anh không đồng ý.
Cuối tuần trước bạn trai tôi về nước. Lần này, tôi quyết định bí mật theo anh về quê, mong tìm ra câu trả lời và hiểu được vì sao bạn trai tôi luôn né tránh việc kết hôn.
Ngay khi bạn trai nói sáng thứ bảy sẽ về nước, tôi liền thông báo với anh rằng tôi cũng phải đi tỉnh công tác vài ngày. Hôm đó, khi bạn trai lên xe buýt về nhà, tôi cũng thuê ô tô đi theo anh, theo anh đến tận cửa nhà anh.
Mỗi lần tôi nhắc tới chuyện kết hôn, bạn trai đều lảng tránh. (Hình minh họa)
Khi xe dừng lại, tôi rất bất ngờ trước ngôi nhà mà bạn trai tôi bước vào. Đó là một ngôi nhà tồi tàn nằm bên sườn đồi.
Khi nhìn thấy tôi, bạn trai tôi rất ngạc nhiên và hỏi tại sao tôi lại đến đây. Tôi tức giận nói ngay:
– Nếu không làm vậy thì khi nào anh mới đưa tôi về gặp anh? Tôi cũng muốn kiểm tra xem anh có giấu người phụ nữ khác ở nhà và chần chừ không kết hôn hay không.
Tôi vừa dứt lời, bố mẹ bạn trai lập tức chạy ra đón tôi. Hoá ra, có lần bạn trai tôi kể về tôi với gia đình anh ấy và cho bố mẹ anh ấy xem ảnh của tôi, nên vừa nhìn là họ nhận ra ngay.
Gia đình bạn trai chào đón tôi nồng nhiệt. Khi chuẩn bị đi chợ nấu ăn, mẹ bạn trai hỏi tôi thích nấu món gì.
Sau bữa tối, bạn trai đưa tôi đi dạo trên đường làng, dưới ánh trăng sáng và bầu trời đầy sao. Vào thời điểm đó, thời gian dường như dừng lại.
Hôm đó tôi bí mật theo bạn trai về quê. (Hình minh họa)
Ngồi ngắm trăng, bạn trai tâm sự:
– Bạn có biết không? Mỗi lần anh nhắc đến chuyện kết hôn, tôi lại cảm thấy sợ hãi. Tôi sợ tôi không thể cho bạn cuộc sống như bạn mong muốn, sợ tôi sẽ làm bạn thất vọng. Vì hoàn cảnh gia đình tôi… như bạn thấy đấy.
Anh muốn phát triển sự nghiệp trước tiên, sửa sang nhà của bố mẹ rồi mới kết hôn khi kinh tế ổn định. Vì khi đó, anh có thể cho em một đám cưới hoành tráng và một cuộc sống ổn định nhất. Tôi không muốn vội vàng và làm bạn đau khổ. Chúng ta đều đã hai mươi rồi, em có thể đợi anh thêm chút nữa được không?
Những lời này làm tôi ngạc nhiên. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng người đàn ông luôn tỏ ra mạnh mẽ trước mặt mình lại mang trong lòng những lo lắng và bất an như vậy. Nước mắt dần rơi, tôi nắm lấy tay anh, nghẹn ngào nói:
– Anh không quan tâm của cải vật chất, điều anh quan tâm là chúng ta có thể ở bên nhau. Chúng ta sẽ cùng nhau phấn đấu, cùng nhau hướng tới tương lai, được không?
Người bạn trai gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự biết ơn và yêu thương. Lúc đó, trái tim chúng tôi như hòa quyện vào nhau, xóa tan mọi nghi ngờ, lo lắng.
Khi trở lại thành phố, chúng tôi bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai. Dù chặng đường phía trước còn nhiều điều chưa biết nhưng chúng tôi tin rằng chỉ cần chúng ta ở bên nhau thì mọi khó khăn đều có thể vượt qua.
Giờ đây, tôi không còn cảm thấy buồn vì bị bạn trai từ chối nữa, vì tôi đã nhận ra rằng tình yêu đích thực không phải là những lời hứa hẹn vội vàng mà là sự thấu hiểu và hỗ trợ nhau trong cuộc sống. cuộc sống.
Tuấn cho biết, trước đó vợ anh từng mang thai nhưng không may thai ngoài tử cung. Vì được phát hiện muộn nên cô phải cắt bỏ cả 2 buồng trứng.