Đêm tối, ánh trăng ngoài cửa sổ xuyên qua rèm chiếu xuống sàn nhà. Tôi ngồi bên giường, mắt nhìn xa xăm, trong lòng dâng trào những cảm xúc lẫn lộn. Ngày hôm sau, tôi sẽ chính thức ly hôn vợ.
Nghĩ tới đây, tôi cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ và bất lực. Chúng ta đã có những khoảnh khắc ngọt ngào, khi ánh mắt chỉ nhìn nhau, mong được bên nhau mỗi ngày. Nhưng cuộc sống luôn đầy rẫy những bất ngờ, tình yêu của chúng ta cũng trở nên mong manh trước hiện thực.
Đột nhiên, vợ tôi bước ra khỏi phòng tắm, mùi sữa tắm dịu nhẹ lan tỏa trong không khí. Cô mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình, tóc vẫn còn ướt, những giọt nước lăn dài trên mặt. Khi cô ấy đến gần và dừng lại trước mặt tôi, đôi mắt cô ấy đầy vẻ phức tạp, như thể cô ấy có hàng ngàn điều muốn nói nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
– Đây là đêm cuối cùng. Bạn có điều gì muốn nói với tôi không?
Người vợ nhẹ nhàng nói, giọng nói mang theo chút run rẩy. Tôi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt cô ấy một lúc rồi nhanh chóng quay đi. Tôi bối rối vì không biết phải nói gì. Lúc này tôi cảm thấy sức lực của mình như bị rút cạn, thậm chí cả dũng khí để mở miệng cũng không còn nữa.
Khi cô ấy đến gần và dừng lại trước mặt tôi, đôi mắt cô ấy đầy vẻ phức tạp. (Hình minh họa)
– Ngày xưa chúng ta hạnh phúc lắm, sao lại thành ra thế này? Thời gian có thực sự thay đổi chúng ta hay chúng ta chưa bao giờ yêu nhau đủ?
Người vợ tiếp tục nói, giọng đầy nghi ngờ và không cam lòng. Tôi cúi đầu và im lặng. Tôi đã tự hỏi mình những câu hỏi này không biết bao nhiêu lần nhưng lần nào tôi cũng không tìm được câu trả lời. Tình yêu mà chúng ta từng khao khát giờ đây trở thành nỗi đau mà chúng ta không muốn đối mặt.
– Anh biết không, em đã nghĩ chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi. Tôi mơ về tương lai của chúng tôi, hình dung về những ngày chúng tôi sẽ cùng nhau già đi. Nhưng hiện thực luôn tàn khốc, nó đã đập tan những giấc mơ của chúng ta.
Giọng vợ anh nghẹn ngào. Tôi ngẩng đầu lên nhìn vợ với đôi mắt đỏ hoe và lòng nặng trĩu. Tôi hiểu rằng, lúc này cô ấy cũng đang trải qua những cảm xúc tương tự, đầy buồn bã và tiếc nuối. Tuy nhiên, rạn nứt giữa chúng tôi đã trở nên quá lớn và ly hôn dường như là lựa chọn duy nhất.
– Tôi xin lỗi. Là vì anh không biết trân trọng em, không để tình yêu của chúng ta vượt qua thử thách của cuộc sống. Thực ra tôi luôn yêu em. Chỉ là em không biết cách bày tỏ, không biết cách giữ gìn tình yêu của mình mà thôi. Tôi nghĩ chỉ cần làm việc chăm chỉ và mang lại cho bạn một cuộc sống tốt đẹp hơn là đủ. Nhưng anh đã sai. Tình yêu không chỉ là sự thỏa mãn về vật chất mà còn là sự đồng hành, thấu hiểu tinh thần.
Tôi nói nhỏ và nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của vợ. Có lẽ, cô ấy chưa bao giờ nghĩ tôi sẽ thốt ra những lời này. Trong mắt em, anh luôn là một người đàn ông khô khan, thiếu lãng mạn. Nhưng bây giờ, tôi sẵn sàng gạt bỏ mọi phòng thủ và chân thành đối mặt với cảm xúc của chính mình.
Tuy nhiên, tình yêu của chúng tôi không bao giờ có thể như xưa nữa. Có lẽ, chia tay là lựa chọn tốt nhất cho cả hai, bởi cả hai đều biết nếu cố gắng ở bên nhau sẽ chỉ làm tăng thêm nỗi đau cho cả hai.
Sau khi cho nhau lời khuyên về tương lai, chúng tôi cùng nhau đi ngủ. Đó là một đêm dài và đây là lần cuối cùng chúng tôi ngủ cùng nhau. Ngày mai chúng ta sẽ bước đi trên những con đường khác nhau, bắt đầu một cuộc sống mới.
Đêm trước khi ly hôn, tôi không thể ngủ được. (Hình minh họa)
Tôi nằm trên giường không ngủ được, nghĩ về quá khứ, tương lai, những kỷ niệm đẹp và cả những tiếc nuối. Tôi hiểu rằng mọi thứ không thể thay đổi được. Nhưng tôi vẫn không ngừng tưởng tượng, nếu thời gian có thể quay trở lại, liệu tôi có thể làm tốt hơn, liệu tôi có thể giữ gìn tình yêu của mình lâu hơn không? Tuy nhiên, thực tế là tàn khốc. Nó không cho chúng ta cơ hội thứ hai. Chúng ta chỉ có thể chấp nhận kết quả này và thích nghi với cuộc sống mới.
Sau khi ly hôn, tôi bắt đầu một chương mới trong cuộc đời. Tôi làm việc chăm chỉ và đối mặt với những thử thách của cuộc sống một cách tích cực. Tôi cũng đã mở lòng đón nhận những mối quan hệ mới và tìm được hạnh phúc cho riêng mình. Dù hành trình này có nhiều khó khăn, đau đớn nhưng tôi vẫn kiên trì và không bỏ cuộc.
Hiện tại, sau 3 năm ly hôn, tôi đã tìm được bạn đời mới và chúng tôi đang chung sống hạnh phúc. Tôi nhận ra rằng tất cả những điều đó đều là món quà mà thời gian mang lại. Thời gian đã dạy tôi cách buông bỏ quá khứ, trân trọng hiện tại và theo đuổi tương lai.
Nhìn lại cuộc hôn nhân trước, tuy có nhiều tiếc nuối, đau đớn nhưng tôi cũng đã trưởng thành và học hỏi được nhiều điều. Tôi biết cách đối mặt với những biến cố trong cuộc sống và xử lý những rối loạn cảm xúc. Những trải nghiệm này đã giúp tôi trưởng thành và mạnh mẽ hơn.
Cuối cùng, tôi muốn nhấn mạnh rằng ly hôn không phải là dấu chấm hết của cuộc đời mà là một sự khởi đầu mới. Dù đã trải qua điều gì, chúng ta cũng cần phải dũng cảm đối mặt với tương lai và theo đuổi hạnh phúc của riêng mình. Bởi vì, cuộc sống luôn tràn đầy hy vọng và những khả năng mới.
Thời gian trôi qua, tôi cố gắng vượt qua quá khứ và làm lại cuộc đời. Cách đây hơn một năm, tôi gặp và quyết định cưới Tuấn.